Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam - (Chương 41) - Tác giả Dưới Ánh Trăng Kéo Dài Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Dấu chỉ hùng hồn về tình yêu thương từ mẫu của Thiên Chúa là sự hiện diện gia tăng đáng kể của nữ giới trong thế giới truyền giáo, bên cạnh sự hiện diện của nam giới. Các phụ nữ, nữ giáo dân và các người nữ thánh hiến, và ngày nay cũng có nhiều gia đình, đang Nữ quản giáo trong ngục giam nam Chương 9: Bọn họ đều cho rằng cô dễ khinh dễ? mỉm cười nhìn nữ quản giáo dung mạo tinh xảo mỹ lệ trước mắt. "Cảm ơn anh, bác sĩ Trần." Bạch Thiến Thiến nhận đơn, đếm đại khái, một đống tư liệu thế này, phỏng chừng thật Chương 70: Anh biến thành ngục giam trưởng? Chương 69: Lần nữa trở lại Hắc Ngục; Chương 68: Bị cầm tù; Chương 72: Lâm Nhã bị luân gian; Chương 67: Đính hôn (cốt truyện quan trọng) Danh sách chương: Chương 1: Ngục giam nam phạm nhân; Chương 2: Đám phạm nhân điên cuồng Nữ quản giáo thừa nhận hành vi sai phạm diễn ra từ tháng 7 đến tháng 11 năm ngoái. "Trường hợp này rõ ràng là sự vi phạm tín nhiệm mà cô là người được ủy thác. Trong vài tháng, vì mê đắm mà cô đã thể hiện sự ích kỷ ở mức độ đáng kinh ngạc", thẩm phán Niclas cash. Chương 70 Anh biến thành ngục giam trưởng? Edit Tiểu Y Y Thấy sắc mặt cô càng ngày càng ngưng trọng, Giang Ly ngược lại phá lệ cười đến thoải mái "Em cảm thấy, Lục Ngân có thể đoán được em đang ở chỗ này không? Ha ha ha, Bạch quản giáo, em không phải đang đói bụng sao? Trước ăn một chút, chốc nữa, em muốn hỏi cái gì, tôi đều sẽ nói cho em nga ~~" Nói xong, anh nâng lên tay chậm rãi vuốt ve đỉnh đầu cô, động tác như muốn an ủi cô. Bạch Thiến Thiến hít sâu một hơi, làm chính mình bình tĩnh lại. Đúng rồi, chuyện đã đến nước này, tình huống còn có thể tệ hơn nữa sao? Nếu cô đã quyết định trả thù đám đàn ông này một phen, sao có thể dễ dàng bị dọa như vậy? Vì thế, cô ngồi xuống, cúi đầu chậm rãi hưởng dụng mì thịt bò trên bàn. Cô cũng thật sự đang đói bụng, một hồi liền ăn hơn phân nửa, khí lực trong thân thể lúc trước bị xói mòn, hiện tại đã được bổ sung rất nhiều, ngay cả sắc mặt cũng hồng nhuận hơn chút. Giang Ly một ngụm cũng không nhúc nhích, vẫn luôn cười tủm tỉm nhìn chằm chằm người phụ nữ đang ăn đến vui sướng bên cạnh, chờ cô ăn xong, còn rất tri kỷ lấy khăn tay nhỏ giúp cô xoa xoa khóe miệng. "Đi, chúng ta ôn lại một chút kỉ niệm về nơi này, thế nào?" Ổn định tâm trạng xong xuôi, Bạch Thiến Thiến hướng về phía anh hơi hơi mỉm cười, mở đôi tay, giống như đứa nhỏ làm nũng "Ôm em." Giang Ly rất thích dáng vẻ như mèo con nhỏ của người phụ nữ này, hết thảy đều phải ỷ lại anh, loại cảm giác bị yêu cầu này, làm anh lần đầu tiên cảm thấy thực hưng phấn. Anh mang theo cô, đi tới ký túc xá cô từng ở, trên giường đệm, đúng là một bộ chế phục quản giáo màu xanh lá mạ. Bạch Thiến Thiến từ anh trong lòng ngực xuống dưới, chậm rãi đi đến mép giường, cầm lấy chế phục vuốt ve, cúi đầu không biết nghĩ cái gì. Giang Ly vốn tưởng rằng cô đang nhớ tới mấy chuyện không vui lúc trước, vừa mới chuẩn bị trêu đùa vài câu, lại phát hiện người phụ nữ trước mắt, như là không có việc gì người, quay đầu cười xinh đẹp với nah, ôn nhu khách khí "Anh đi ra ngoài, em thay bộ quần áo này, được không?" "Yên tâm, tôi tạm thời sẽ không làm gì đó với em." Bất quá về sau, thì không nói trước được...... Giang Ly nhún vai, cũng không đi ra ngoài, chỉ xoay người đi. Bạch Thiến Thiến cũng không làm ra vẻ, đưa lưng về phía anh, đem bộ chế phục kia, mặc vào trên người. "Được rồi." Cô dứt lời, lúc này Giang Ly mới xoay người lại, trong nháy mắt, ánh mắt anh trầm xuống một ít. Dáng người Bạch Thiến Thiến trước lồi sau vểnh, chế phục to rộng chẳng những không thể che lấp dáng người cô, ngược lại càng khiến nó có vẻ mê hoặc nhân tâm. Đối diện với cặp mắt đã cong thành vầng trăng non kia, tâm Giang Ly hơi hơi rung động một chút, nhưng rất nhanh đã bị anh xem nhẹ "Đến đây đi, chúng ta ra ngoài đi dạo." Edit Tiểu Y YThấy sắc mặt cô càng ngày càng ngưng trọng, Giang Ly ngược lại phá lệ cười đến thoải mái “Em cảm thấy, Lục Ngân có thể đoán được em đang ở chỗ này không? Ha ha ha, Bạch quản giáo, em không phải đang đói bụng sao? Trước ăn một chút, chốc nữa, em muốn hỏi cái gì, tôi đều sẽ nói cho em nga ~~”Nói xong, anh nâng lên tay chậm rãi vuốt ve đỉnh đầu cô, động tác như muốn an ủi Thiến Thiến hít sâu một hơi, làm chính mình bình tĩnh rồi, chuyện đã đến nước này, tình huống còn có thể tệ hơn nữa sao? Nếu cô đã quyết định trả thù đám đàn ông này một phen, sao có thể dễ dàng bị dọa như vậy?Vì thế, cô ngồi xuống, cúi đầu chậm rãi hưởng dụng mì thịt bò trêи cũng thật sự đang đói bụng, một hồi liền ăn hơn phân nửa, khí lực trong thân thể lúc trước bị xói mòn, hiện tại đã được bổ sung rất nhiều, ngay cả sắc mặt cũng hồng nhuận hơn Ly một ngụm cũng không nhúc nhích, vẫn luôn cười tủm tỉm nhìn chằm chằm người phụ nữ đang ăn đến vui sướиɠ bên cạnh, chờ cô ăn xong, còn rất tri kỷ lấy khăn tay nhỏ giúp cô xoa xoa khóe miệng.“Đi, chúng ta ôn lại một chút kỉ niệm về nơi này, thế nào?”Ổn định tâm trạng xong xuôi, Bạch Thiến Thiến hướng về phía anh hơi hơi mỉm cười, mở đôi tay, giống như đứa nhỏ làm nũng “Ôm em.”Giang Ly rất thích dáng vẻ như mèo con nhỏ của người phụ nữ này, hết thảy đều phải ỷ lại anh, loại cảm giác bị yêu cầu này, làm anh lần đầu tiên cảm thấy thực hưng mang theo cô, đi tới ký túc xá cô từng ở, trêи giường đệm, đúng là một bộ chế phục quản giáo màu xanh lá Thiến Thiến từ anh trong lòng ngực xuống dưới, chậm rãi đi đến mép giường, cầm lấy chế phục vuốt ve, cúi đầu không biết nghĩ cái Ly vốn tưởng rằng cô đang nhớ tới mấy chuyện không vui lúc trước, vừa mới chuẩn bị trêu đùa vài câu, lại phát hiện người phụ nữ trước mắt, như là không có việc gì người, quay đầu cười xinh đẹp với nah, ôn nhu khách khí “Anh đi ra ngoài, em thay bộ quần áo này, được không?”“Yên tâm, tôi tạm thời sẽ không làm gì đó với em.” Bất quá về sau, thì không nói trước được……Giang Ly nhún vai, cũng không đi ra ngoài, chỉ xoay người Thiến Thiến cũng không làm ra vẻ, đưa lưng về phía anh, đem bộ chế phục kia, mặc vào trêи người.“Được rồi.”Cô dứt lời, lúc này Giang Ly mới xoay người lại, trong nháy mắt, ánh mắt anh trầm xuống một người Bạch Thiến Thiến trước lồi sau vểnh, chế phục to rộng chẳng những không thể che lấp dáng người cô, ngược lại càng khiến nó có vẻ mê hoặc nhân diện với cặp mắt đã cong thành vầng trăng non kia, tâm Giang Ly hơi hơi rung động một chút, nhưng rất nhanh đã bị anh xem nhẹ “Đến đây đi, chúng ta ra ngoài đi dạo.”Nhìn Giang Ly duỗi bàn tay to qua, lại thấy anh mỉm cười bày ra bộ dáng thân sĩ, Bạch Thiến Thiến thiếu chút nữa cho rằng anh biến thành một người lòng không khỏi châm chọc, cho dù biểu hiện có thân sĩ hơn nữa, cũng không đổi được sự thật anh ta là tên biến vậy, nụ cười trêи mặt cô lại ngọt thêm vài phần, đem tay nhỏ của mình, đặt trong lòng bàn tay anh rất lớn, nhẹ nhàng nắm lại, đã có thể hoàn toàn che lại tay nhỏ của người ra khỏi ký túc xá, trực tiếp đi khu này vẫn là nhà tù tràn ngập hơi thở rỉ sắt, làm cô ngoài ý muốn chính là, lúc trước, bất kì thời gian nào đều có vài cặp nam nhân ái muội thư giải, sao hiện tại đám người này trở nên bình thường rồi?Nơi này không phải khu 3 làm gay sao?Nghi hoặc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, thấy anh mất tự nhiên quay mặt đi, ho nhẹ một tiếng “Ngục giam đối với cách truyền bá bệnh AIDS đã sớm ngăn cấm.”Nói giống như anh thật sự vì ngục giam suy nghĩ vậy……“……” Khóe miệng Bạch Thiến Thiến giật giật, cũng không vạch trần vừa xuất hiện, những phạm nhân kia lập tức xoẹt xoẹt, các loại ánh mắt kinh diễm chiếu tới, tràn ngập ɖu͙ƈ vọng, giết chóc, tàn nhẫn đủ loại,… ánh mắt khiến người nhìn ghê tởm, theo nhau mà may, cô đối với mấy thứ này đã thành thói quen, bất vi sở lại càng khiến cô ngoài ý muốn chính là, người đàn ông bên cạnh đột nhiên khí áp quanh thân bắt đầu giảm thấy, ánh mắt Giang Ly mang theo ý cười lạnh băng, quét qua một vòng, không nhẹ không nặng nói một câu “Không muốn đôi mắt, cứ việc nhìn tiếp.”Vừa mới nói xong, những phạm nhân đó đều giống như bị điều khiển, đồng loạt cọ cọ xoay người sang chỗ khác, mỗi người quay người đầu ngắm tường, động tác vô cùng chỉnh tề, vô cùng nhanh chóng, giống như chỉ cần chậm một giây thôi, cái mạng nhỏ khó giữ Ly lúc này mới vừa lòng cong khóe miệng, cúi đầu, thân mật càu nhàu bên tai cô “Nơi này quá thối, chúng ta đi bên ngoài đi.”Thối?Anh ở đây nhiều năm như vậy không cảm thấy thối, hiện tại lại còn ghét bỏ?Trêи mặt Bạch Thiến Thiến không biểu hiện, gật gật đầu, vừa nhấc chân theo anh rời đi, bỗng nhiên ý thức được có người không thích tạm dừng lại, ánh mắt quét sang bên cô chú ý tới, người kia vèo một cái, trốn Thiến Thiến hơi hơi híp mắt, nếu cô đoán không sai, người kia từ khi cô tiến vào khu 3, vẫn luôn nhìn chăm chú vào ánh mắt mãnh liệt này quá mức nổi bật, muốn bỏ qua cũng không mắt đối phương đối với cô không phải là ɖu͙ƈ vọng hay hưng phấn, mà là……Hận ý?Bạch Thiến Thiến suy nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra là ai.“Nghĩ cái gì?” Đỉnh đầu truyền đến giọng nói nam tính trầm thấp, Bạch Thiến Thiến ngửa đầu nhìn lại, đối diện mắt phượng yêu nghiệt thon dài, lắc đầu, ý là không có việc gì, anh mới tiếp tục cúi đầu, nhìn tay nhỏ của mình, đang bị anh gắt gao nắm trong lòng bàn tay, lôi kéo cả nửa ngày như vậy, chưa từng tách ra, nghĩ đến cái gì, cô hơi hơi cong môi, nheo đàn ông phía trước đưa lưng về phía cô nên vẫn chưa nhìn thấy, chỉ nghe được người phụ nữ phía sau, kiều kiều mềm mại nói “Giang Ly, chúng ta đến sân thể ɖu͙ƈ bên kia đi dạo đi.”Anh rất vui ngang qua nhiều địa phương như vậy, Bạch Thiến Thiến tổng cảm giác có chút không thích hợp, đi tới sân thể ɖu͙ƈ bên này cô mới ý thức cuộc vì sao lại cảm thấy không thích trước trong Hắc Ngục, nơi chốn đều có cảnh vệ mang súng thay phiên tuần hiện tại, một cái bóng cũng không nhìn nói cảnh vệ, đến Trần Châu cũng chưa từng xuất lòng Bạch Thiến Thiến càng cảm thấy kỳ quái, trêи mặt nửa điểm không ngày đi động đủ rồi, cô bị đưa về gian phòng ở “xa hoa” tối, Trần Thanh tới giúp cô thay băng vết thương ở tay, bị cô gọi lại.“Bác sĩ Trần.”Trần Thanh xoay người, thấy thái độ cô đối mình hòa ái, lập tức thụ sủng nhược nhiều ngày, cô không cho anh sắc mặt tốt, không phải châm chọc, chính là trào phúng anh trợ trụ vi ngược. Sau bao nhiêu ngày, đây là lần đầu cô cho anh sắc mặt tốt, anh sao có thể không ngoài ý muốn.“Bạch quản giáo, cô, cô có chuyện gì sao?” Bị người phụ nữ mình yêu thầm nhìn chằm chằm, Trần Thanh có chút khẩn trương, co quắp không Thiến Thiến làm một cái thủ thế, ôn nhu nói “Bác sĩ Trần không cần khẩn trương, tôi không có ác ý, tôi chỉ muốn hỏi, anh trai anh…… Không ở Hắc Ngục sao?”Trần Thanh ngoài ý muốn nhìn mắt cô “Từ khi thay đổi ngục giam trưởng, anh trai tôi đã sớm bị điều khỏi Hắc Ngục, cô không biết sao? Tôi còn cho rằng bọn họ đã nói cho cô.”Bạch Thiến Thiến thở dài, ra vẻ ưu sầu chống cằm “Bọn họ phỏng chừng là sợ tôi sợ hãi đi, cũng không cho tôi gặp tân nhiệm ngục giam trưởng Hắc Ngục, tóm lại tôi vẫn là quản giáo của nơi này, sao có thể không lộ mặt? Nếu bị ngục giam trưởng biết, nhất định tôi sẽ bị đưa vào phòng tối trách phạt.”Trần Thanh vò đầu, ha ha cười “Sao có thể a, Kiều Vũ mới luyến tiếc phạt cô.”Cả người Bạch Thiến Thiến cứng đờ, bỗng nhiên ý thức được, ngồi thẳng lại, nheo lại mắt nhìn chằm chằm anh hỏi “Chẳng lẽ quyền lực của Kiều Vũ còn lớn hơn của ngục giam trưởng sao? Bác sĩ Trần, anh đừng an ủi tôi.”Trần Thanh giống như bị bộ dáng nghiêm túc của cô chọc cười “Bạch quản giáo thật biết nói giỡn, Kiều Vũ hiện tại chính là ngục giam trưởng, anh ta đương nhiên có quyền lực lớn a, cô không biết sao?”Bạch Thiến Thiến thần sắc vừa động, lập tức cười nói “Biết biết, Giang Ly đã nói với tôi rồi, tôi mới đầu còn không tin đâu. Nếu Kiều Vũ là ngục giam trưởng, tôi đây về sau ở chỗ này đi ngang cũng không có người dám quản.”Bác sĩ Trần rốt cuộc vẫn là người đơn thuần, không nghĩ nhiều, cùng Bạch Thiến Thiến hàn huyên vài câu, mới rời vừa đi, Bạch Thiến Thiến lập tức thu hồi nụ cười dối trá trêи mặt, ánh mắt trầm tĩnh nhìn chằm chằm một Vũ thành ngục giam trưởng?Sao có thể?Vô luận anh có cường đại hơn nữa, cũng là thân phận tù nhân, dựa vào năng lực gì, đem Hắc Ngục nắm trong tay?Cô suy nghĩ nửa ngày, mới ý thức được, có lẽ, có quyền lợi không chỉ có một mình Kiều Ly cùng với Tiếu Lệ, cũng tuyệt đối không thoát được quan tưởng lại lúc trước hình thức ở chung giữa ba người Kiều Vũ, Tiếu Lệ, Giang Ly, ngoài ý muốn hài hòa?Chuyện này rất không thích Vũ, Tiếu Lệ, Giang Ly……Ba người đàn ông này đặt cùng một chỗ?Hay là, còn có chuyện gì mà cô không biết, đang ở trong tối tiến hành? Edit Tiểu Y YToàn bộ Hắc Ngục, ai không biết Bạch quản giáo được hào trường khu 1 Lục Ngân che chở dưới cánh chim, nhưng từ sau khi Lục Ngân trở về, người phụ nữ kia lại rất ít tới khu ngoài ý muốn chính là, cô ngược lại thành khách quen của khu mắt mọi người, phụ nữ là loại sinh vật trời sinh ɖâʍ đãng, rời khỏi đàn ông sẽ không sống nổi, còn Bạch quản giáo kia chỉ là thay đổi một người đàn ông có thể che chở cô mà thôiNhư vậy cũng không có gì kỳ có đám phạm nhân khu 1 là cảm thấy hứng thú với phản ứng của Lục Ngân, không ai có thể hiểu rõ hơn đám phạm nhân khu 1, tầm quan trọng của người phụ nữ tên Bạch Thiến Thiến kia đối với Lục trước đây, anh đối với Bạch Thiến Thiến, cẩn thận như bảo vệ tròng mà, sau khi Lục Ngân biết tin, cũng chỉ sửng sốt một lúc, sau lại nhanh chóng bình phục thần sắc đạm mạc như cũ, giống như không thèm để ý tới mọi thứ, lại giống như, không ai có thể hiểu trong đầu anh đang nghĩ đã quên, vậy khẳng định sẽ không có cảm xúc phạm nhân khu 1 vì không còn thường được gặp Bạch quản giáo mà cảm thấy mất cuộc một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, thình lình biến mất trước mắt, thật sự làm họ tưởng niệm không lại đám phạm nhân khu 2, lại được mở rộng tầm mắt."Tiếu ca, làm như vậy, anh cảm thấy thoải mái sao?"Phong giam đơn trong nhà tù, cô gái mang theo ý cười mềm mại, giọng nói nói ngọt ngào vang lên bên tai, Tiếu Lệ đang nhắm mắt dưỡng thần, mí mắt xốc xốc, ánh mắt quét một vòng trêи khuôn mặt nhỏ tinh xảo nhu hòa, vừa lòng gật đầu "Ân, cũng không tệ lắm, mèo hoang nhỏ còn biết hầu hạ người."Bạch Thiến Thiến đứng phía sau Tiếu Lệ, lực đạo không nặng không nhẹ mát xa phần cổ của anh, nghe anh nói, cũng chỉ nhấp miệng mỉm cười "Tiếu ca cảm thấy thoải mái thì tốt."Ba ngày trước, người phụ nữ này đột nhiên đi tới khu 2, Tiếu Lệ vẫn luôn đề phòng cô "Nói đi, đột nhiên xum xoe, phi gian tức đạo.""Tiếu ca suy nghĩ nhiều rồi, tôi…… Chỉ là nghĩ thông suốt một vài chuyện thôi." Cô sửng sốt, ý cười nơi khóe miệng trở nên chua xót "Tôi chẳng qua chỉ là một người phụ nữ yếu đuối thôi, Lục Ngân lại biến thành như vậy…… Tôi…… Tôi dù sao cũng phải vì tương lai chính mình suy xét, không phải sao."Tiếu Lệ thấy cô dừng động tác, không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, thấy vẻ mặt cô đơn của cô, khuôn mặt nhỏ tinh xảo tuyệt mỹ, lần đầu tiên lộ ra biểu tình yếu ớt như vậy trước mặt Lệ căng thẳng, bàn tay to chụp tới, kéo cả người cô vào trong ngực "Lục Ngân tính thứ gì? Tôi đã sớm nói qua, em đi theo tôi tuyệt đối hạnh phúc hơn so trăm lần so với đi theo thằng đó, hiện tại em nghĩ thông suốt cũng chưa muộn, về sau chỉ cần em hầu hạ lão tử tốt, lão tử sẽ không bạc đãi em."Anh đến không để bụng người phụ nữ này chơi tâm cơ, chỉ cần cô ngoan ngoãn để anh thao, những cái khác anh không để vào trong Thiến Thiến ngoan ngoãn nằm yên trong cái ôm ấp tràn ngập hơi thở giống đực, ngẩng khuôn mặt nhỏ, vươn tay du tẩu trêи ngũ quan sâu sắc của Tiếu Lệ, một bên nhẹ giọng nói "Tôi đã nghĩ thông suốt từ sớm, lúc trước Lục Ngân cũng chỉ muốn chiếm được thân thể tôi, Tiếu ca cũng thích thân thể tôi, tôi vì sao không thể chọn người cường đại hơn a?"Ngón tay tinh tế trắng nõn, dừng lại trêи vết sẹo, chậm rãi ma xát, mang theo một loại tâm tình triền miên lâm li không Lệ bị cô dỗ đến tâm tình thoải mái, thập phần đắc ý, cười vài tiếng "Đó là đương nhiên, thằng đó sao so được với lão tử, năm đó gia đại sát tứ phương, tiểu tử đó không chừng còn đang chơi bùn ở xó xỉnh nào đó."Nói xong, cúi đầu, hung hăng hôn lên đôi môi Thiến Thiến chủ động ôm cổ Tiếu Lệ, vươn đầu lưỡi nhỏ ra, tiện cho anh hút lấy đầu lưỡi linh hoạt của người nước miếng giao hòa, thanh âm ái muội tấm tắc liên tiếp không ngừng, bàn tay to của Tiếu Lệ đã sớm vói vào bên trong quần áo của Bạch Thiến Thiến, cầm một bên mềm mại trắng nõn, thoải mái thở dài, yêu thích không buông tay, niết thành đủ loại hình Thiến Thiến bị anh hôn đến kiều suyễn, thở phì phò, cảm giác rõ ràng cây côn phía dưới ᘻôиɠ một thịt đang đứng cố ý vặn vẹo thân mình, cọ cọ lên căn côn thịt vừa nóng vừa dài kia, vừa lòng khi nghe thấy hô hấp Tiếu Lệ càng trở nên thô nặng nóng bỏng."Mèo hoang nhỏ, em đang chơi với lửa đấy biết không?" Tiếu Lệ hung hăng hút cái miệng nhỏ của cô, hai mắt đỏ đậm, hung tợn trừng mắt nhìn người phụ nữ đang cười đến kiều mị, hai tay càng ôm cô chặt Thiến Thiến nhướng mày, cắn lên cằm anh một ngụm, cười lộng lẫy "Chẳng lẽ anh không muốn chơi sao.""Để tôi dạy cho em biết, khơi mào ɖu͙ƈ hỏa của đàn ông sẽ chịu hậu quả nghiêm trọng như thế nào." Tiếu Lệ hừ nhẹ một tiếng, bế cô lên, đột nhiên quay người lại, hai người cùng nhau ngã xuống tới vài giây, quần áo trêи người Bạch Thiến Thiến đã bị anh lột da bóng loáng như tơ lụa, mềm mại mát lạnh như nước, bàn tay to thô ráp lưu luyến trêи người cô, sờ dọc theo bụng nhỏ cô đi xuống, đầu ngón tay như khiêu khích ma xát qua lại chỗ khe hở của tiểu Thiến Thiến thở hắt một hơi, hai chân vừa muốn co lại, đã bị Tiếu Lệ dùng đùi ngăn trở, cường thế xoa chỗ bí ẩn giữa hai chân cô "Thích côn thịt lớn của tôi xuyên qua tiểu huyệt của em sao?"Cô không trả lời, chỉ hờn dỗi trừng mắt liếc mắt nhìn anh một cái, dưới kỹ thuật cao siêu thành thạo của anh, sắc mặt cô càng ngày càng hồng, ánh mắt càng ngày càng mê ly, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, hơi thở như hương hoa mắt Tiếu Lệ như lửa nóng nhìn chằm chằm mỹ nhân dưới thân, hô hấp càng ngày càng nặng, rốt cuộc không nhịn nổi nữa, anh thô bạo kéo quần mình xuống, mang theo vật cứng sưng to, ngựa quen đường cũ cắm vào thân thể ọp một tiếng!Côn thịt cực lớn, hung hăng chui vào, lấp đầy thân thể Bạch Thiến Thiến, không còn khe hở chút nào, cô theo bản năng co chặt tiểu huyệt, Tiếu Lệ bị cô hút đến thắt lưng tê dại, da đầu như có dòng điện lưu xuyên qua."Mèo hoang nhỏ quả nhiên thiếu thao, xem ra lão tử hôm nay phải thao em đến kêu trời khóc đất!" Nói xong, phần eo tinh tráng giống như môtơ nhanh chóng luật phụt……Òm ọp òm ọp……Côn thịt cứng rắn như thiết, đấu đá lung tung tiểu huyệt kiều nộn mềm mại, thọc bên này lại xuyên bên kia, lông tóc bên cạnh bị hỗn hợp dịch thể của hai người làm cho ướt nhẹp, ván giường mãnh liệt đong Thiến Thiến bị Tiếu lệ thao, thân thể đong đưa qua lại, hai chân không thể tự khép vào "A…… Nhẹ chút…… Ngô…… Quá nhanh! Quá sâu!"Khuôn mặt Tiếu Lệ toàn là ɖu͙ƈ vọng cuồng loạn, cánh tay như thiết gắt gao bóp vòng eo mảnh khảnh của cô, nảy sinh tâm tư ác độc, giống như phát cuồng mà hung hăng va chạm với thân thể cô, hận không thể khiến côn thịt của mình xuyên qua mặt phủ kín ɖu͙ƈ vọng tàn nhẫn, làm cái vết sẹo kia càng dữ tợn."Làm chết em! Thao chết em! Làm đến lúc em ngất đi! Thao đến mức thần chí không rõ!""Ô ô ô…… Nhẹ chút a…… Nhẹ chút……""Thật chặt! Con mẹ nó, làm nhiều như vậy, tiểu huyệt còn mẹ nó giống như xử nữ! Thật con mẹ nó sảng kɧօáϊ, da đầu cũng muốn tê dại, em trời sinh nên bị tôi thao cả đời! Mỗi ngày đều thao em! ƈôи lớn của tôi cả đời cắm bên trong tiểu huyệt của em, chết cũng đừng nghĩ trốn!"Bạch Thiến Thiến bị loại ngôn luận vô hạn cuối này chọc giận, hai mắt đỏ lên, ngẩng đầu lên, hung hăng cắn lên vai Tiếu Lệ, đem toàn bộ bực tức phát tiết lên đôi tay, phía sau lưng anh, lưu lại từng đạo vết cào."Rống…… Con mẹ nó sảng kɧօáϊ!" Hành động của cô càng làm Tiếu Lệ thêm cuồng loạn, hạ thân hận không thể dung nhập hoàn toàn trong thân thể cô, nổi điên va chạm trừu làᘻ ȶìиɦ kịch liệt này giằng co không sai biệt lắm khoảng một giờ, chính thức kết thúc khi Tiếu Lệ phát ra tiếng gầm nhẹ, phóng ra nùng tinh, Bạch Thiến Thiến bị anh ta bắn vào trong thân thể, cả người chết lặng, run Lệ xé quần áo, lau lung tung phía dưới thân thể hai người, ngay sau đó liền ôm Bạch Thiến Thiến nằm trêи giường Thiến Thiến bị anh làm cho cả người không còn sức lực, thở dốc một lát, liền ở cô chuẩn bị đứng dậy đi tắm rửa, nhưng mới vừa động, đã bị Tiếu Lệ bá đạo cường ngạnh túm ôm càng chặt, đem mặt chôn thật sâu chỗ cổ cô, không cho phép cô ở nhúc nhích nhíu mày, cô không tiếp túc động dậy nữa, xoay đầu, ánh mắt nhìn về phía phía bên ngoài cửa trăng đã lên, ánh sáng màu bạc nhạt chiếu vào, khuôn mặt nhỏ Bạch Thiến Thiến không có biểu tình gì, đáy mắt cũng mang theo ánh sáng lạnh nhạt, không chút nào giống mộ người phụ nữ vừa trải qua cuộc vui nồng nhiệt, bình tĩnh kỳ cục. Edit Tiểu Y Y“Tôi là quản giáo nơi này, mà các người là phạm nhân bị giam giữ, hiện tại tôi cho các người một cơ hội, để các người thừa nhận hành động sai lầm của mình, như vậy tôi có thể xin chỉ thị giảm bớt xử phạt cho các người.”Bạch Thiến Thiến chậm rì rì nói, ánh mắt quét qua mấy người bọn họ một lượt, phát hiện bọn họ chẳng những không lộ ra một chút hối hận nào, thậm chí còn càng xem thường cô, vẻ mặt toàn là coi cô như rẻ chí, các phạm nhân chung quanh đều giống bọn họ, hoặc trực tiếp lơ cô, hoặc ôm thái độ xem kịch vui, ồn ào cười khắc này, nghẹn khuất cô đè trong lòng mấy ngày đột nhiên chuyển hóa thành lửa giận hừng đã tát thì không thể hốt lại!Gậy kích điện trong tay Bạch Thiến Thiến đột nhiên chém ra, không chút do dự đánh vào cột sống của tên dâm tặc gần cô nhất, chỉ nghe tên đó rên một tiếng rồi ngã phịch xuống, các phạm nhân khác theo bản năng liền muốn động tay động chân với Bạch Thiến Thiến lạnh lùng cười, gậy kích điện vòng một đường parabol đẹp mắt, trở tay lại đánh thật mạnh vào lưng một người khác, cùng lúc đó, cô giày nâng hung hăng đá một cái, khiến tên phạm nhân muốn tới gần cô ngã lăn trên mặt ngủn một phút đồng hồ, mấy tên phạm nhân đó đều bị Bạch Thiến Thiến đánh hung hăng dẫm một cái, gậy kích điện chỉ vào những người khác, thần sắc lãnh lệ, toàn bộ ngục giam nhất thời lặng ngắt như tờ, phảng phất như họ còn chưa phục hồi tinh thần từ việc cô động võ, hơn nữa còn đánh thắng mấy tên phạm nhân cao to Thiến Thiến hừ lạnh trong lòng, chuyện ở khu 1 chẳng qua do phải đối mặt với trăm người vây công, thể lực cô chống đỡ hết nổi thì thôi đi, nếu chỉ có mấy tên mà còn không quản được, vậy cái chức quản giáo này cô không cần làm nữa, trực tiếp đi làm nô l̵ệ̵ tình dụ̶c̶ cho họ cho dồi!Khu 3 an tĩnh quỷ dị vài giây, ngay sau đó đột nhiên bộc phát một đống lời trầm trồ khen ngợi.“Chị, đánh tốt lắm! Chị uy vũ!”Một mình Mạc Tiểu Vũ vỗ tay ở chỗ này có vẻ đặc biệt vang dội, nhưng lại khiến Bạch Thiến Thiến ngượng ngùng.“Khụ, an tĩnh.”Cô không được tự nhiên làm bộ ho khan, vẫy tay, bỗng nhiên nghĩ đến, lúc này mới quay đầu nhìn Trần Thanh.“Bác sĩ Trần, tình huống người bệnh thế nào?”Tới lâu như vậy, thiếu chút nữa quên luôn chính sự. Trần Thanh chau mày, nghĩ nghĩ, mới mở miệng “Theo tôi phán đoán, tôi cảm thấy anh ta là dương tính với HIV.”Vừa nói xong, sắc mặt đám phạm nhân trong này đều biến đổi!Khuôn mặt nhỏ của Bạch Thiến Thiến trầm xuống, nhìn người trẻ tuổi nằm trên mặt đất sốt cao không ngừng, sắc mặt thảm bại, ngước mắt hỏi Trần Thanh “Bác sĩ Trần, anh có thể xác định sao?”Trần Thanh đẩy mắt kính trên mũi, gật đầu nói, “Thông thường biểu hiện lâm sàng phát sinh ở lần đầu cảm nhiễm HIV là phát sốt, cổ họng đau rát, ra mồ hôi trộm, nôn mửa, đi tả, phát ban, đau khớp, sưng hạch bạch huyết, sa sút thần kinh. Đa số người bệnh giai đoạn đầu biểu hiện bệnh trạng rất nhỏ, triệu chứng kéo dài liên tục 1 – 3 tuần, thời kỳ này trong máu chỉ kiểm ra HIV-RNA cùng kháng nguyên p24, mà kháng thể HIV thì sau khi nhiễm nặng hơn mới xuất hiện. Tuyến dịch CD4+t, tế bào Linpho giảm bớt, tỉ lệ CD4/CD8 bị đảo ngược, Bạch quản giáo, cô xem.”Trần Thanh nói xong, nhấc quần áo người bệnh lên, lộ ra tảng lớn điểm đỏ trên làn người vừa rồi còn coi thường chuyện này, bây giờ cả đám phạm nhân cùng phòng giam và mấy tên từng có quan hệ với người bệnh, mặt tất cả đều trắng bệch.“Còn có thể chữa khỏi sao?”“Bạch quản giáo, trong lòng cô tự có đáp án, không phải sao?”Bạch Thiến Thiến thở dài, tiến lên trước vài bước, thần sắc phức tạp nhìn mắt bệnh nhân, sau đó gật đầu với Trần Thanh, hai người hiển nhiên đạt thành thỏa thuận nào đó.“Còn phiền đồng chí cảnh ngục mang anh ta đi đi.”Hai ngục cảnh bên ngoài phòng giam đi đến, không nói một lời đem bệnh nhân nâng ra phía sau, Bạch Thiến Thiến ngữ khí nhàn nhạt dặn dò thủ vệ “Nghiêm khắc khống chế gian nhà tù này, không được để mấy người đã nhiễm HIV tự do đi lại, tôi đi báo chuyện này với Trưởng giám ngục, chờ Trưởng giám ngục xử lý.”Đám thủ vệ cùng cảnh ngục, giống hệt người gỗ, suốt ngày trưng một khuôn mặt than, từ lúc bắt đầu Bạch Thiến Thiến bị phạm nhân coi khinh, đến lúc cô giáo dục đám người đó, bọn họ cũng xem như cái gì cũng chưa phát sinh, liếc mắt một cái cũng nhân bị nâng đi ra ngoài, lúc Bạch Thiến Thiến chuẩn bị rời đi, cánh tay bị người cầm.“Chị, chị phải đi sao?”Bạch Thiến Thiến quay đầu, đối diện với ánh mắt lưu luyến, không tha của Mạc Tiểu đột nhiên nhớ tới em họ, trước kia mỗi lần cô đến nhà thân thích chơi, em họ đều như vậy, lưu luyến không rời vậy, cô mỉm cười ôn hòa, ngữ khí bằng phẳng “Chiếu cố chính mình thật tốt, Tiểu Vũ. Tôi sẽ thường xuyên chú ý cậu.” Cô đem đầu thò lại gần, giảm thanh âm xuống mức nhỏ nhất dặn dò “Về sau có cái gì khó khăn thì cứ nói với tôi, tôi sẽ tận lực giúp cậu.” Nói xong, cô rút tay ra, không quay đầu nữa, rời Tiểu Vũ ngơ ngác đứng nơi đó, trong tay phảng phất còn lưu lại chút ít độ ấm của bỗng nhiên gắt gao khép tay lại, giống như làm vậy là có thể nắm chặt anh xuất thần, bên tai truyền đến một tiếng cười nhạo “Thật là gia hỏa nhiều tâm nhãn a, mới đến Hắc Ngục này không lâu, không chỉ được Giang Ly che chở, thậm chí còn lôi kéo làm quen với cả quản giáo, tao nói này, Mạc Tiểu Vũ, mày còn cho rằng mày có thể tồn tại, rời khỏi ngục giam này đi?”Người đang nói chính là người đàn ông trẻ tuổi ở phòng giam bên cạnh, diện mạo anh ta thiên về âm nhu, thoạt nhìn có chút khó phân nam sắc trên mặt Mạc Tiểu Vũ lập tức phai nhạt đi nhiều, liếc mắt nhìn kẻ đang trào phúng mình, nói “Mày đây là ăn được nho thì đỏ mắt đi? Ai không biết lúc trước mày câu dẫn Giang Ly không thành, còn bị đá cho vài cái, như thế nào, thấy tao được che chở, có phải rất đố kỵ?”Người đàn ông âm nhu cười lạnh “Đều là đàn ông, chẳng qua là bán mông mà thôi, tao có cái gì mà phải đố kỵ? Ai biết ngày nào đó Giang Ly chơi chán mày rồi, đến lúc đó không biết mày sẽ thảm đến mức nào đâu!”Mạc Tiểu Vũ trợn trắng mắt, lười cùng loại người này đấu võ mồm, trở lại giường nhỏ thuộc về chính mình, yên lặng nghĩ đến Bạch Thiến tới Tào Tháo, Tào Tháo liền phải đợi lâu, hào trường khu 3 liền xuất hiện.“Hôm nay xảy ra chuyện gì? Sao đều an tĩnh vậy a?”Từ chỗ ngoặt chỗ bước ra một thân ảnh thon dài, anh mặc tù phục, màu da trắng nõn, mặt mày tinh xảo yêu dị, môi hồng răng trắng, lại là một tên diện mạo yêu cử nhất động đều vô cùng quyến rũ mị hoặc, đừng nói là phụ nữ, ngay cả đàn ông thấy anh đều muốn tiến lên liếm vừa xuất hiện, các phạm nhân khu 3 tức khắc liền sinh động lên, không có chỗ nào không phải các loại a dua lấy lòng.“Giang lão đại, ngài đã trở lại? Ở bên ngoài chơi vui vẻ sao?”Kẻ đầu tiên đứng ra xum xoe chính là cái tên đàn ông âm nhu kia, anh ta trưng ra gương mặt thiếu thao, tươi cười, ánh mắt lăng lăng nhìn chằm chằm Giang Ly, bộ dáng kia, hận không thể tiến lên đem từ sợi tóc đến ngón chân Giang Ly liếm qua một lần.—_—Chú thích một chút hào trường đại khái chính là lão đại của một khu. Còn lí do vì sao mình không để luôn là lão đại là vì mấy chương sau có nhắc đến, đám hào trường này bên ngoài cũng toàn là lão đại cho nên trong tù thì gọi thế này cho dễ phân biệt. Edit Tiểu Y YCửa sắt cũ kỹ cao năm mét chậm rãi đóng lại, triệt để ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, dập tắt hi vọng cuối cùng của Bạch Thiến thủ vệ dáng người cường tráng, trong tay cầm trường thương, mặt than chặn bước chân cô, ánh mắt lạnh băng buông xuống, phảng phất như đang cười nhạo cô không biết tự lượng Thiến Thiến mang theo rương hành lý, thân hình mảnh khảnh cương cứng tại chỗ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống như góc váy đang tung bay, tái nhợt vô bị khuê mật ở chung mười năm lừa tới nơi này!Hắc ngục —Cái ngục giam nam tràn ngập bạo lực, phạm tội, dâm loạn bất kham!Bạch Thiến Thiến cười khổ, Lâm Nhã thật sự muốn cô không chết tử tế sâu một hơi, cô cúi đầu nhìn hành lý mình mang theo, lúc trước khuê mật tốt của cô – Lâm Nhã ' hảo tâm ' giúp cô tìm việc, nói là đi ngục giam nữ tử làm quản giáo, Bạch Thiến Thiến hiểu rõ, cũng chỉ có thân là thiên kim thị trưởng Lâm Nhã, mới có thể vận dụng quan hệ đem cái công tác quản giáo này an bài trên người Thiến Thiến sinh trưởng trong gia đình đơn thân, không có ba, mấy năm nay mẹ vì để cô vào đại học mà lao tâm lao lực, cô đã dự định, sau khi tốt nghiệp liền tìm một công việc tiền lương cao giúp mẹ giảm bớt gánh nặng, cô còn từng cảm kích Lâm Nhã, nghe nói chức vị quản giáo này rất nhiều người tranh nhau vỡ đầu còn không thể vào cô nhìn thấy hai chữ hắc ngục to đùng trên cửa sắt, não tức khắc chết máy!Thủ vệ thậm chí còn không cho cô cơ hội phản ứng, mạnh mẽ đem cô đẩy vào bên sau đó cổng sắt liền đóng đã hiểu, Lâm Nhã lừa cô tới cái Hắc ngục nổi danh kia a. Phải hận nhau bao nhiêu, Lâm Nhã mới có thể làm như vậy a.?Chẳng lẽ tình cảm mười năm ở chung, đều là giả?Đáng tiếc, những thứ này bây giờ đều không còn quan trọng là, những chuyện sau này cô phải đối lần nữa hít một hơi thật Thiến Thiến nắm chặt rương hành lý, kéo bước chân cứng đờ, dưới các loại biển báo chỉ dẫn, từng bước một, đi đến văn phòng Trưởng giám đến cửa, cô liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ ái muội.“Nga…… Nga…… Dùng sức! Dùng sức! A a a…… Không được không được, tôi sắp ra!”Bên trong truyền đến tiếng thở dốc, cùng với tiếng thân thể bạch bạch bạch va chạm nhau, tay Bạch Thiến Thiến giơ giữa không trung, đang muốn gõ cửa tay ngừng lại, cô xấu hổ mím môi, sau đó kéo hành lý yên lặng đứng bên cạnh cửa, lẳng lặng chờ người bên trong xong mười mấy phút, tiếng động bên trong càng ngày càng cường liệt, tiếng thở dốc rên rỉ càng ngày càng gấp gáp, cuối cùng lấy tiếng đàn ông gầm nhẹ kết thúc, ngay sau đó, bên trong truyền ra tiếng mặc quần áo. Cửa mở, một thiếu niên diện mạo thanh tú từ bên trong đi ra, nhìn thấy Bạch Thiến Thiến đang đứng cạnh cửa, rõ ràng kinh Thiến Thiến ngẩng đầu, vừa vặn thấy được dấu hôn trên xương quai xanh của thiếu niên, cô mất tự nhiên đem tầm mắt dời qua một sau lại nghe được từ trong phòng truyền đến giọng một đàn ông “Quản giáo mới tới vào đi.”Bạch Thiến Thiến ngẩn ra, tựa hồ ý thức được cái gì, theo phản xạ nhìn thiếu niên thanh tú, có lẽ là ánh mắt cô mang theo kinh ngạc cùng khiếp sợ, làm thanh tú thiếu niên xấu hổ, bước chân lo lắng, loạng choạng rời niên vừa đi, Bạch Thiến Thiến mới thu hồi nội tâm kinh ngạc, xách rương hành lý đi người đàn ông trung niên dáng người mập, ông ta mặc chế phục màu xanh biển ngồi trước bàn, đầu hói, đôi mắt nhỏ đánh giá người phụ nữ đang tiến vào, đáy mắt lóe lên tinh quang không rõ ý vị, nhưng không mang theo nửa điểm dâm giám ngục là đồng tính luyến ái, hẳn sẽ không đánh chủ ý lên người lòng nhẹ nhàng thở ra, Bạch Thiến Thiến lẳng lặng đứng ở nơi đó, ngoan ngoãn giống búp bê sứ tinh giám ngục cầm lấy tư liệu trên bàn, lạnh lùng nhìn cô, “Bạch Thiến Thiến, sinh năm 1991 sinh ra trong gia đình đơn thân, bố không rõ tung tích, 20 tuổi, cao 1m66, thành phố A, tốt nghiệp trường xx, học Tae Kwon Do ba năm, yêu thích nấu nướng, là hoa hậu giảng đường có khí chất cổ điển, thành tích đầu bảng chưa bao giờ bị thụt cấp.”Bạch Thiến Thiến nghe ông ta niệm xong, biểu tình trên mặt vẫn luôn nhàn nhạt, không nói một lời, chỉ đứng ở nơi đó liền có loại hơi thở điềm tĩnh, trách không được lại bị mọi người gọi mỹ nữ cổ bé này cho người tiếp cúc ấn tượng thanh thuần, không chỉ riêng diện mạo tinh xảo mỹ lệ, ngay cả khí chất cũng rất thanh thuần, rất đặc biệt, liếc mắt một cái liền khắc sâu ấn tượng, đáng tiếc lại là phụ nữ, nếu là đàn ông, ông ta nhất định chiếm đoạt vậy, Trưởng giám ngục nhướng mày, ngón tay gõ lên mặt bàn theo tiết tấu, không để ý nói “Bạch Thiến Thiến, tôi mặc kệ cô như thế nào tới đây, những chuyện khác tôi cũng không nói nhiều, tôi chỉ cảnh cáo cô một câu, toàn bộ ngục giam tất cả đều là đàn ông, chỉ có cô là phụ nữ. Đương nhiên, nếu cô muốn chạy trốn, tôi cũng không có ý kiến, chỉ cần cô có thể đánh thắng được toàn bộ thủ vệ ngục giam, nga đúng rồi, cô gái nhỏ, tôi phải nhắc nhở cô một câu, thủ vệ nhóm ngục giam này, tất cả đều là quân nhân đặc chủng trải qua huấn luyện đặc thù, bọn họ xuống tay không phân nặng nhẹ, cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc, nếu cô một hai thử khiêu khích họ, vạn nhất bị bọn họ vặn gãy tay nhỏ chân nhỏ……”Bạch Thiến Thiến mím cánh môi, nâng đôi mắt thanh triệt mỹ lệ, nhìn Trưởng giám ngục “Tôi sẽ không chạy trốn, tôi cũng muốn làm một quản giáo xứng chức, nhưng Trưởng giám ngục, ngài có thể bảo đảm tôi ở chỗ này có thể an toàn sao? Tôi chỉ là một cô gái nhỏ nhu nhược thôi.”Trưởng giám ngục biết cô có ý tứ gì, cười cười “Cô yên tâm, tôi sẽ dặn dò bọ hộ, thời điểm nguy hiểm tính mạng, nhóm thủ vệ sẽ bảo đảm an toàn của cô, rốt cuộc, cô cũng đang làm việc cho ta.”Được đáp án mong muốn, lúc này trong lòng Bạch Thiến Thiến mới kiên định chút, hiện tại cô đã mất đi tự do, cũng không thể đến mạng nhỏ cũng ném ở chỗ này “Cảm ơn Trưởng giám ngục, tôi nhất định sẽ làm việc thật tốt.”Trưởng giám ngục gọi một thủ vệ tới, nói với Bạch Thiến Thiến “Cô đi theo người này nhận một ít đồ vật, anh ta sẽ nói cho cô biết nên làm như thế nào.” Nói xong, không kiên nhẫn phất tay, để bọn họ rời Thiến Thiến gật đầu, đi theo thủ vệ kia rời khỏi văn phòng Trưởng giám thủ vệ này diện mạo bình thường, mặt vô biểu tình, đưa cho cô một quyển quyển sách nhỏ, lại cầm một bộ chế phục quản giáo ngắn tay màu xanh lá, cùng với một cây gậy kích điện mới tinh, dẫn cô tới ký túc túc xá cách ngục giam một đoạn đường ngắn, nhưng cách nơi giam phạm nhân rất xa, cô cảm thấy khá tốt. Thủ vệ để cô đổi chế phục đi theo anh ta làm quen hoàn cảnh, Bạch Thiến Thiến thấy anh ta đứng bên ngoài không có ý định vào nhà, đứng sừng sững giống tượng đá mặt lạnh, liền vào phòng, khóa cửa thật kỹ, đánh giá nơi này, phòng ký túc xá đơn giản, một chiếc giường cùng một cái bàn, còn có một nhà vệ sinh đổi quần áo, đứng trước gương trong nhà vệ vì cô là sinh vật giống cái duy nhất trong ngục giam này, quần áo không có định chế riêng, bộ chế phục xanh biếc này có chút rộng thùng thình, quần áo cũng không có mỹ mặc trên người cô, liền có một phiên hương vị Bạch Thiến Thiến rất trắng, giống như sữa bò, có đặc điểm chung của người Đông Phương dáng người tinh tế, tóc đen nhánh, mềm mại dài tới mông, cô cao 1m66, không tính lùn, dáng người nhìn như mảnh khảnh lại đầy đủ kiều diễm, trước lồi sau vểnh, chế phục rộng thùng thình mặc trên người vẫn không ngăn được dáng người đẹp đẽ đó, thậm chí cho người ta một loại xúc động hận không thể đem quần áo cô lột đem một đầu tóc dài búi lên, để lộ cổ tuyệt đẹp gợi cảm, mang mũ, cô nhịn không được nhíu gái trong gương, khuôn mặt quá mức tinh xảo, cánh môi dù không tô son, nhưng vẫn hồng nộn, bản thân còn mang theo một cổ khí chất thanh thuần đến tận cùng, dung mạo như vậy, chỉ sợ sẽ đưa tới nhiều phiền Thiến Thiến thở dài, nắm chặt gậy kích điện trong tay, vạn sự vẫn nên cẩn thận một chút cô từ ký túc xá đi ra, ánh mắt thủ vệ nhìn cô lóe sáng, nhưng cũng rất nhanh khôi phục bộ dáng mặt vô biểu tình, mang cô đến khu giam giữ phạm nhân bên giam nam tội phạm này tổng cộng có hai ngàn người, chia làm bốn khu vực, mấy khu vực này cũng cách xa nhau, ngày thường các phạm nhân sẽ không liên quan gì đến nhau, chỉ có thời điểm ở nhà ăn ăn cơm, phạm nhân bốn khu vực mới có thể tụ ăn Hắc ngục rất lớn, so với một sân bóng còn lớn hơn, hiện tại là chạng vạng 7 giờ, thời gian này các phạm nhân đều ở trong phòng giam, cho nên nhà ăn rất an tĩnh, chỉ có một vài thủ vệ mặc quân trang ôm súng tuần tra, nhưng mà những khi những thủ vệ đó nhìn đến cô, đều chỉ nhìn vài lần liền dời tầm nhất, trước mặt những thủ vệ này, cô vẫn tính an ngàn phạm nhân, nhà ăn chỉ là nấu hơn một trăm suất cơm, nhân viên nấu cơm tất cả đều là một đàn ông tuổi trung niên, trong đó có một lão nhân hơn sáu mươi tuổi khuôn mặt hiền lành, sau nhìn thấy cô liền lộ ra thần sắc lo lắng, muốn nói lại thôi, sợ những thủ vệ đó mà không dám mở Thiến Thiến nhìn ra ý của ông lão, liền thiện ý mỉm cười, nhấc chân đi qua “Ông cụ, sắp 8 giờ rồi, ngài còn không quay về nghỉ ngơi a?”Ông cụ trộm nhìn thủ vệ chung quanh, nói khẽ với Bạch Thiến Thiến nói “Cô gái nhỏ, tôi nhìn bộ y phục này, xem ra cô là quản giáo mới tới? Ngục giam này lần đầu có phụ nữ tới.”Bạch Thiến Thiến cũng không ngoài ý muốn, dừng một chút, thấp giọng nói “Ông cụ, tôi đúng là tới nơi này làm quản giáo, tuy nhiên đây cũng không phải ý nguyện của tôi, nhưng không có biện pháp, ngày đầu tiên tôi đi làm, còn không hiểu rõ nơi này.”Ông cụ thấy cô cũng không khẩn trương, ngược lại còn bình tĩnh, không khỏi thở dài, lắc đầu “Ai, cô không biết, ở trong ngục giam này, những kẻ bị giam giữ đều là tội phạm đặc biệt, không phải bình thường, những phạm nhân bình thường vào đây không một ai có thể toàn vẹn ra ngoài, bọn họ bạo động, gây sự, đánh nhau, bất chấp tất cả, tôi a ở chỗ này đã nhiều năm, nhìn quen mấy chuyện xấu bọn họ gây ra, tôi một thân một mình cũng không có thân nhân nào, ở chỗ này giúp các phạm nhân nấu cơm, cũng ra không được, tôi thấy cô chỉ là một cô gái nhỏ lại tới ngục giam nam này làm quản giáo, rất giật mình, cô gái a, tôi chỉ có thể nói cho cô, mặc kệ gặp được chuyện gì, nhất định phải sống sót.”Nhìn thấy có thủ vệ quăng tới ánh mắt cảnh cáo, ông cụ rụt cổ, giả bộ bận rộn lo lắng, rời được mấy lời ông cụ đó nói, không biết vì sao, một cỗ bất an ở trong lòng cô bắt đầu khuếch Thiến Thiến thở dài, áp xuống cảm giác không thoải mái trong lòng, mở quyển sách nhỏ trong tay, bên trong ghi lại nhiệm vụ của quản giáo, trên cơ bản chính là quản lý nhóm tù phạm sinh cả đều là tội phạm đặc biệt a, bọn họ là một đám giết người cướp bóc cưỡng gian linh tinh chờ tử hình, cô, thật sự có thể quản lý sao?Nhưng thật ra cô cũng không để bụng, cùng lắm thì mặc kệ bọn họ, cái cô chân chính để ý chính là an toàn của bản thân, những phạm nhân đó, đều không phải là thứ gì tốt nghĩ ngợi, một cảnh ngục trung niên béo ục ịch hướng tới phía cô vội vàng đi tới, thần sắc tên đó nôn nóng, nhìn thấy cô thì anh mắt sáng ngời, duỗi tay muốn chạm vào cô, “Cô chính là quản giáo mới tới đi? Vừa đúng lúc, khu 1 bên kia, phạm nhân đang đánh nhau rồi! Cô nhanh đi ngăn bọn họ lại!”Lúc tên đàn ông trung niên này nhìn cô, đáy mắt lập loè dâm tà, Bạch Thiến Thiến nhíu mày, nhịn xuống chán ghét đáy lòng, nghiêng người né tránh móng vuốt của hắn, “Khu 1? Vài trăm phạm nhân, một mình ta sao có thể ngăn lại?”Tên béo ục ịch đó không chiếm được tiểu tiện nghi, trong lòng khó chịu, sắc mặt cũng lạnh xuống “Thân là quản giáo, đi ngăn phạm nhân là trách nhiệm của cô! Trong tay cô có gậy kích điện, bọn họ không nghe lời cô cứ đánh, cô sợ cái gì! Cô mau đi trước, tôi lập tức mang vài người đi áp chế bọn họ.”Thấy cô vẫn có chút do dự, hắn rống lên một tiếng “Còn không mẹ nó mau đi! Cô muốn chịu phạt sao? Còn không đi tôi sẽ cáo trạng với Trưởng giám ngục đem cô nhốt lại một tháng!”Bạch Thiến Thiến sắc mặt trầm xuống, cắn cắn cánh môi, cầm chắc cây gậy kích điện hướng tới khu 1 bên kia mà đi, chỉ mong cái tên lùn mập đáng chết kia có thể mau chóng mang người tới khu Bạn đọc thỉnh chú ý, đây là ngục giam tư doanh, không phải của quốc gia, cho nên quy củ sẽ có chút khác biệt với ngục giam của quốc gia, mấy vấn đề chi tiết, mọi người không nên tưởng thiệt ~ xem truyện vui vẻ là được rồi

nữ quản giáo trong ngục giam nam