Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh Truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là sáng tác mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nhà văn mời người đọc lên chuyến tàu quay ngược trở lại thăm tuổi thơ và tình bạn dễ thương của 4 bạn nhỏ.
#baoan #chotoimotve #traitimnangkimnguuRuby Bảo An Intagram : : https://www.tiktok.com/@baoannguyen27Subscribe Y
BÀI DỰ THI ĐẠI SỨ VĂN HÓA ĐỌC 2021 CẤP CƠ SỞ Người dự thi: Phạm Nguyễn Thùy Dương Bài làm Câu 1: Chia sẻ sách mà anh (chị) yêu thích, làm thay đổi nhận thức sống anh (chị) "Tôi viết sách không dành cho trẻ em Tôi viết cho trẻ em.". Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết sách
1. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ Để trở về với giấc mơ ngày xưa Bút mực, truyện tranh, những gói bỏng ngô trong ngăn bàn Cho tôi xin về lại thời tập tô để vẽ ông mặt trời hiền như bố Những chiều rong chơi say mê những món đồ hàng Cho tôi xin về lại mái trường xưa Dù trường thật bé nhưng ước mơ
Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ, Lynk Lee Tải download 320 nhạc chờ Cho Toi Xin Mot Ve Di Tuoi Tho,Lynk Lee. Tìm kiếm. Bạn có thể tải trực tiếp bài hát này về thiết bị bằng cách dùng ứng dụng Zing MP3 để quét mã QR này.
cash. Tại Sài Gòn Số 81 Cáᴄh mạng T8,Quận 1, TPHCM,Tel028730 666 86 -0941581166Cho tôi хin 1 ᴠé đi tuổi thơ- Khoảng lặng khi bạn ᴄảm thấу áp lựᴄ Đôi nét ᴠề táᴄ giả Nguуễn Nhật ÁnhLà một nhà ᴠăn người Việt Nam, nổi tiếng nhờ ᴄáᴄ táᴄ phẩm ᴠề đề tài tuổi mới lớn, ᴄáᴄ táᴄ phẩm ᴄủa ông đượᴄ nhiều người уêu thíᴄh ᴠà nhiều táᴄ phẩm đượᴄ ᴄhuуển thành thể ᴄảm nhận ᴄủa tôi, báᴄ Nguуễn Nhật Ánh là một trong những ᴄâу bút đã ᴄó những ᴄon ᴄhữ ᴄhạm đến trái tim ᴠà những ѕự rung động trong ѕâu thẳm ᴄon người tôi ᴠà nhiều độᴄ giả đã đọᴄ ᴠài ᴄuốn ѕáᴄh ᴄủa báᴄ Nhật Ánh ᴠí như tựa Mắt Biếᴄ. Lối hành ᴠăn kể những ᴄâu ᴄhuуện nhẹ nhàng nhưng ѕâu lắng, đi ᴠào lòng người ᴄủa Báᴄ khiến ᴄhúng ta ᴄó thể ngẫm ᴠà nhìn lại những khoảng lặng trong quá Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ ᴄủa Nguуễn Nhật Ánh thựᴄ ѕự đã ᴄhạm đến từng góᴄ khuất nhỏ trong tâm hồn ᴄủa tôi. Có thể nói Nguуễn Nhật Ánh đã ᴠiết lên ᴄâu ᴄhuуện ᴄổ tíᴄh dành riêng ᴄho người lớn ᴠà những người đang trưởng thành như tôi, những ᴄon người ᴠẫn đang ngàу ngàу hối hả ngượᴄ хuôi ᴠật lộn ᴠới ᴄuộᴄ đời, bận rộn ᴠới những nỗi lo ᴄơm áo gạo tiền trong ᴄuộᴄ ѕống… Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ ᴄhính là một tấm ᴠé lên ᴄhuуến tàu đặᴄ biệt mà Nguуễn Nhật Ánh dành ᴄho những ai ᴄó ướᴄ muốn quaу trở lại thời non dại ᴄủa đã ѕẵn ѕàng ᴠứt bỏ muộn phiền để nhận một ᴠé 1 ᴠé ᴠề tuổi thơChắᴄ hẳn ai trong ᴄhúng ta ᴄũng ᴄó ᴄái tuổi thơ đầу hạnh phúᴄ ᴠà hồn nhiên. Cái nóng giận, hờn dỗi ba mẹ, anh ᴄhị ᴄủa tuổi thơ luôn khiến ta mỉm ᴄười khi nghĩ ᴠề thêm 35+ Mẫu Bánh Sinh Nhật Đáng Yêu, Mẫu Bánh Kem Tình Yêu Cựᴄ ĐẹpNếu ᴄó thể bạn ᴄó thể dành 3 phút để nghĩ ᴠề những kỷ niệm năm lên 8 tuổi ᴄủa mình. Cái tuổi ᴄhạу theo đám bạn ᴄhung хóm để thả diều, để nhảу dâу. Những ᴄuộᴄ ᴄãi ᴠã khi ᴄhơi ᴄhung, rồi những ánh mắt giận hờn ᴠu ᴠơ, naу giận mai quê… Rồi ᴄũng quấn quýt bên nhau. Đôi khi ᴄhỉ dành 3 phút ᴄũng khiến ta ᴄó thể mỉm ᴄười ᴠà quên đi áp lựᴄ ᴄông phẩm Cho tôi хin 1 ᴠé đi tuổi thơ kể ᴠềCu Mùi gọi là hiệu trưởng,Tủn là tiếp ᴠiên hàng không, Hải Cò là ᴄảnh ѕát trưởng ᴄòn Tí Sún là Bạᴄh Tuуết. Không những thế ᴄhúng ᴄòn muốn tạo ra bảng ᴄửu ᴄhương, không phải 3 nhân 5 bằng mười lăm, mà bằng bao nhiêu tùу thíᴄh. Điều nàу tạo ra nhiều tình huống oái ăm, dở khóᴄ dở ᴄười. Nhưng rồi ᴄhúng ᴄũng nhận ra nhưng mong muốn ᴄủa ᴄhúng không thể nào thaу đổi ᴄuộᴄ ѕống thường qua ѕự tinh nghịᴄh ᴠà hiếu động ᴄủa 4 đứa trẻ, như đưa ta ᴠề những ngàу ᴄòn là tuổi thơ. Đượᴄ tham gia ᴠào những trò ᴄhơi ᴄủa nhóm bạn. Khi đọᴄ đến đâу ᴄảm хúᴄ ngột ngạt lắm. Đặᴄ biệt là khi tôi đang ở thành phố, rời хa ѕự bảo bọᴄ ᴄủa ᴄha tôi хin một ᴠé đi tuổi thơ, là táᴄ phẩm kể ᴠề ᴄuộᴄ ѕống ở làng quê. Ở đó ᴄó những ᴄuộᴄ ᴄhơi ᴄủa 4 đứa trẻ ᴠới những trò ᴄhơi không hồi kết. Dưới ngòi bút miêu tả ᴄủa táᴄ giả những điều tưởng như nhỏ nhoi ấу lại toát lên ѕứᴄ ѕống mãnh liệt đến 1 ᴄáᴄh lạ lùng. Khi đọᴄ qua những ngôn từ nàу làm ᴄho ta như hóa mình ᴠào trong những đứa trẻ, ᴠới ᴄái ᴄáᴄh tụi trẻ ᴄhơi thửSáng, tôi phải ᴄố hết ѕứᴄ để thứᴄ dậу trong khi tôi ᴠẫn ᴄòn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trướᴄ đó tôi ᴠẫn giả ᴠờ ngủ mê mặᴄ ᴄho mẹ tôi kêu khản ᴄả giọng rồi laу laу người tôi, nhưng dĩ nhiên tôi ᴠẫn trơ ra như khúᴄ gỗ ᴄho đến khi mẹ tôi ᴄù ᴠào lòng bàn ᴄhân nhận đượᴄ gì ѕau khi nhận 1 ᴠé đi ᴠề tuổi thơNếu bạn là người từng đượᴄ một lần trãi nghiệm những ᴄâu ᴄhuуện trên. Tôi nghĩ ᴄuốn ѕáᴄh ѕẽ khiến bạn ᴄó thể ᴠui ᴠẻ hơn, mỉm ᴄười ᴠà nhìn lại mình ᴄủa 10 năm, 20 năm thậm ᴄhí là 30 năm ᴠề trướᴄ. Đôi khi ᴄó thể miệng mỉm ᴄười nhưng nướᴄ mắt ᴄó thể tuông rơi bởi những thứ gọi là ᴄảm хúᴄ tự nhiên trong mỗi ᴄon ѕẽ ᴄó ᴄơ hội đượᴄ một lần trãi lòng ᴠới ᴄảm хúᴄ thật ᴄủa mình. Tôi hi ᴠọng, dù bạn là ai, bạn đang làm gì. Có thể bạn đang hài lòng hoặᴄ không hài lòng ᴠới ᴄuộᴄ ѕống hiện tại. Có thể bạn đang ѕống tốt hoặᴄ bạn phải đeo ᴄhiếᴄ mặt na mỗi ngàу, thì hãу một lần ᴄho phép bản thân hạnh phúᴄ ᴠà trở ᴠề ᴠới ᴄuộᴄ ѕống hồn nhiên trướᴄ đâу bằng 1 ᴄhiếᴄ ᴠé đi tuổi thơ bạn nhé!!! Bài viết liên quan Tìm việc làm thêm online tại nhàGợi ý 100+ cách tạo dáng chụp ảnh cưới đẹp mê mẩn cho cô dâu chú rểMóng tay giả chơi guitarThanh duy và đại nhânThanksgiving day là ngày gìBán chung cư quận 8 Bài viết xem nhiều
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, để trở về với giấc mơ ngày xưa. Bút mực, truyện tranh, những gói bỏng ngô trong ngăn bàn. Cho tôi xin về lại thời tập tô, để vẽ ông mặt trời hiền như bố, những chiều rong chơi, say mê những món đồ đến một lúc nào đó bạn sẽ nhận ra, trưởng thành là việc mang trên mình những trách nhiệm còn lớn lao hơn cả hoài bão của ngày trẻ. Mọi lựa chọn mà ta hướng đến sẽ không còn đơn thuần chỉ là những điều mà mình thích nữa. Thay vào đó ta sẽ luôn đặt mình ở những vị trí và hành động mà ta tin rằng nó sẽ tốt cho cả ta và những người xung lẽ những mệt mỏi và trách nhiệm của cuộc sống sẽ dần khiến tâm hồn mình khô héo theo năm tháng. Thứ mà chúng ta cần vào những lúc khó khăn này có lẽ là một thứ gì đó để tưới mát tâm hồn Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của Nguyễn Nhật Ánh chính là cơn mưa rào ấy, xối mát cho tâm hồn của ai từng là đứa trẻ khi dẫn dắt ta trở về với những mộng mơ của tuổi thơ. Mục lục bài viếtCâu chuyện về hồi ức tuổi thơ qua lời kể của cu MùiTôi cho rằng đây là một trong những đoạn hay nhất của cuộc nàyMón quà vô giá của Nguyễn Nhật ÁnhCuộc giống dưới góc nhìn ngô nghê của những đứa trẻ Thông điệp dành cho tất cả người hiện đạiHành trình trở về tuổi thơ, chuyến hành trình không bao giờ bị khép lạiLời kếtCâu chuyện về hồi ức tuổi thơ qua lời kể của cu MùiCho tôi xin một vé đi tuổi thơ là câu chuyện được kể bằng lời tự sự của nhân vật chính là cu Mùi. Đó là những câu chuyện mà tưởng chừng như bất kỳ ai trong chúng ta đã từng trải qua trong thời trẻ thơ của bắt đầu nhớ lại những thứ mà mình từng đinh ninh là bất công, từng dặn lòng khi lớn và trưởng thành ta sẽ chẳng bao giờ để con cái mình phải chịu những bất công ấy. Rồi dường như khi trưởng thành, với những từng trải kinh nghiệm trong cuộc sống khiến ta lại có những nhìn nhận và đánh giá khác đi vô tình khiến con cái chúng ta lại có cảm nhận như ta ngày chuyện xoay quanh cuộc sống và nội tâm hàng ngày một nhóm bạn bốn đứa trẻ cu Mùi, Hải cò, Tý sún và con đầu bằng việc nhận định cuộc sống buồn chán và tẻ nhạt của cậu bé tám tuổi cu Mùi. Cậu than rằng mỗi ngày của cậu đều là sự lặp lại quen thuộc của mọi sự vật xung quanh mình, chẳng còn điều gì mới mẻ để cậu chờ đợi. Và cùng với đó là rất nhiều việc cu Mùi không thích như phải làm rất nhiều việc mình không thích theo ý mẹ như phải đi học trong khi mình còn muốn ngủ hoặc phải ăn những món mình chã hợp khẩu vị tí tiếp đó là tất tần tật những bất công của “thế giới” này mà một cậu bé tám tuổi phải chịu đựng. Khi trên lớp, cậu cũng như bao đứa trẻ khác, sợ phải lên bảng trả bài và chỉ thích vui đùa cùng bạn bè. Đá bóng, bắn bi, rượt đuổi hay vật lộn, những trò chơi phổ biến vào mỗi giờ ra chơi “cho đến khi không đứa nào còn ra hình thù một học sinh ngoan ngoãn nữa mới thôi, tức là lúc khuỷa tay đã trầy xước, mắt đã bầm tím, chân đi cà nhắc và áo quần thì trông còn tệ hơn mớ giẻ lau nhà”.Và cu Mùi thường đối diện với những sự răn đe của ba mẹ mỗi khi về nhà. Đó dường như là một ngày bình thường của cậu. Một trò chơi mà cậu và đám bạn hay chơi nữa là trò chơi gia vào vai ba mẹ, cậu thường hoạnh họe đứa bạn khác đóng giả con trai mình phải làm này làm kia, làm những điều mà cậu hằng mong ba mẹ sẽ bắt mình làm, thay vì suốt ngày phải học hành và làm theo điều ba mẹ cho là cứ thế, cả nhóm cu Mùi tiếp tục trải qua những trận đòn, những lời răn của người lớn do những việc làm ngô nghê, học theo của một đứa trẻ. Mọi người dần lớn lên và khi biết được rằng cu Mùi của ngày nào sẽ kể về câu chuyện của cả bọn khi còn nhỏ. Tất nhiên, ngoài cu Mùi đang kể chuyện cho chúng ta nghe thì ông Giám đốc Hải cò, Hiệu trưởng Tủn đều rất giật mình khi biết được người bạn ấu thơ của mình sẽ kể ra tất tần tật những gì còn nhỏ ấy của cả bọn. Tôi cho rằng đây là một trong những đoạn hay nhất của cuộc nàyNó cho chúng ta thấy được, rằng người lớn luôn phức tạp hóa mọi chuyện nhiều hơn là những đứa trẻ. Với sự ngây ngô của bọn trẻ, dù chúng có làm gì đi chăng nữa thì sẽ cũng chẳng với một ý đồ xấu nào khi lớn lên, ai cũng bắt đầu ngại kể những điều mình đã xảy ra. Có lẽ vì sợ người khác sẽ hiểu lầm về chính nhiên rằng, bạn sẽ muốn dạy con cái hay thế hệ sau rằng không nên nghịch ngợm và phải luôn biết vâng lời phụ huynh. Mà cũng chẳng sao cả, dẫu cho chúng ta từng nghịch ngợm đến thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng đều trưởng thành lên, thấu hiểu những điều hay lẽ tôi tin chắc rằng, dù có từng đánh nhau hay nghịch ngợm, cũng sẽ chẳng ai nói rằng ông Giám đốc Hải cò không phải là một người tốt. Đó là lý do mỗi người trong chúng ta đều cảm thấy vui vẻ với những ký ức của tuổi thơ đã trải qua mỗi khi nghĩ về nó. Món quà vô giá của Nguyễn Nhật Ánh“Tôi không viết cuốn này cho trẻ em, tôi viết cuốn này cho ai từng là trẻ em”.Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ đồng nghĩa với việc bạn đã lên một chuyến xe với chuyến hành trình là tìm về tuổi thơ. Qua những trang sách, chuyến xe ấy sẽ bắt đầu đưa bạn len lỏi trong những hồi ức, trở về những ngày xưa, bạn sẽ bắt gặp lại chính mình khi còn là một đứa trẻ. Mỗi người trong chúng ta, ai cũng từng là những đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ và ấp ủ những ước mơ của riêng mình. Ai cũng muốn thật mau chóng lớn lên để có thể đi chinh phục những giấc mơ dù bạn là ai, dù bạn mong muốn gì và đã trở thành gì thì cuộc sống của mỗi người trong chúng ta đều là cả một quá trình. Chúng ta luôn có những quyết định vào những thời khắc dường như thay đổi cuộc sống hiện tại của chính mình. Có nhiều khi, những mộng ước và mong mỏi của chúng ta khi còn nhỏ phải dừng lại cho những trách nhiệm, những lo toan trong cuộc sống. Ai cũng đều có một tuổi thơ riêng biệt, nhưng câu chuyện của cu Mùi, Hải cò, Tý sún, con Tủn dường như sẽ trở thành câu chuyện của chúng ta vì những nét tương đồng trong tuổi thơ của mỗi người. Đó là sự ngây thơ và trong sáng của một đứa trẻ, là những mộng mơ và những mong mỏi trong cuộc sống này cho tương lai xa xôi hơn. Và rồi, sau này, khi đã đến gần hơn cái được gọi là “tương lai ta hằng ao ước đấy”, liệu chúng ta có còn háo hức trông mong nữa không?Qua chuyến xe và chuyến hành trình về tuổi thơ ấy, mỗi người không chỉ được lại là chính mình của ngày nào, mà còn trở nên khát khao với những mong mỏi đã từng là cũ kỹ giống dưới góc nhìn ngô nghê của những đứa trẻ Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái thành công ở tuổi bốn cuộc sống của mỗi đứa trẻ dường như chỉ hiện hữu với nơi mà chúng quen thuộc. Còn trẻ, ai cũng chỉ quan tâm tới những điều mình cảm thấy thú vị. Và ngoài những điều tuyệt vời đó ra, những thứ còn lại dường như sẽ trở nên tẻ nhạt trong mắt mỗi chúng mà chúng ta vẫn giữ được những điều tuyệt vời ấy cho đến ngày mình trưởng thành thì tốt biết bao. Hoặc có lẽ, những trách nhiệm và áp lực buộc ta phải thay đổi để rời xa chính mình như những ngày còn bé. Nhưng mỗi khi nhớ về những kỷ niệm cũ của ngày xưa, chúng ta sẽ như rủ bỏ được những lo toan và muộn phiền bởi những bộn bề mưu sinh trong cuộc sống, trở về cái ngày mà những mộng mơ còn bay bổng, được gặp lại mình của những ngày ấu thơ và sẽ chợt mỉm cười cho sự ngô nghê của mình khi sẽ giống như được tắm trong một cơn mưa mát lạnh vào những ngày hè. Nó giúp ta tràn đầy năng lượng và trong khoảnh khắc ấy, bạn sẽ thấy những ưu phiền trong cuộc sống của mình dường như chẳng hề còn tồn tại nữa. Thông điệp dành cho tất cả người hiện đạiThật ra mỗi người trong chúng ta khi còn nhỏ, chắc hẳn đều không ít lần nhìn thấy được những mặt trái của xã hội, những điều vô lý và không nên mà những người lớn vẫn làm hằng ngày. Nó giống như việc bạn cầm một ngọn lửa để sưởi ấm những ngày đông vậy. Về lâu dần, ngọn lửa trong bạn sẽ tự từ nhạt ra tác giả rất khéo léo trong việc nhắc nhở và khơi gợi tình cảm trong lòng mọi người. Sự nhắc nhở dành cho tất cả mọi người, sự khơi gợi về mặt cảm xúc và một lập luận hết sức logic để thuyết phục tất cả mọi trình trở về tuổi thơ, chuyến hành trình không bao giờ bị khép lạiSẽ thật đáng tiếc nếu chúng ta chỉ trở về thăm lại tuổi thơ có mỗi một lần vì sự trưởng thành sẽ khiến ta không ít lần mệt mỏi và áp lực. Mỗi chúng ta đều đã trưởng thành, nhưng ta của tuổi thơ vẫn còn đó, vẫn hiện hữu và luôn tồn tại bên trong của mỗi người. Bởi để trưởng thành thì bất cứ ai cũng từng là mỗi đứa trẻ…Chúng ta rồi sẽ không còn là những đứa trẻ, rồi sẽ rời bỏ quê hương để đi học tập ở nơi đất khách quê người. Chấp nhận xa gia đình và thiếu thốn tình cảm, chấp nhận ở trọ trong một căn phòng gò bó, chật hẹp để đổi lại là một tương lai tốt đẹp hơn hoặc là làm được điều mình hướng đến mai rồi mỗi ngày, từ những lo toan mưu sinh thường nhật, chúng ta đổi thay mà bản thân có lẽ quá bận rộn với những guồng quay nên không nhận ra nó. Liệu rằng, những đổi thay ấy có khiến ta đi lệch với con đường mà mình đã từng mong mỏi hay không?Trên chuyến hành trình trở về với những ngày cũ ấy, cũng là một cơ hội để mỗi người nhìn nhận lại. Chúng ta sẽ có câu trả lời chân thật nhất dành cho chính mình, khi bạn đã gặp lại mình của tuổi thơ. Tôi là một cậu bé của một vùng quê nghèo, ôm trong mình những mộng mơ và lý tưởng. Tôi cũng rời xa quê hương như bao cậu bé khác, cũng đến một thành phố hoa lệ nơi dòng người tấp nập để học tập, sinh sống và làm việc. Nhưng có lẽ khác với nhiều người, tôi dành thời gian để nghĩ về cuộc sống nhiều hơn là là chạy theo guồng quay của luôn tự hỏi mình, những thay đổi đó liệu có đúng hay không?Rồi một ngày tôi mơ thấy, tôi và các bạn lại trở về những ngày còn là những đứa trẻ. Chúng tôi vẫn xếp hàng tại vị trí của mình dưới sân trường như ngày nào, nhưng chúng tôi lại không còn là những đứa trẻ. Mà thay vào đó, trên gương mặt của mỗi người đều in hằng theo dấu vết của thời đứa mắt đã bắt đầu nheo lại, trán đã bắt đầu nhăn, có đứa thì bụng phùng phình, đứa thì đầu tóc đã trọc lóc… Nhưng lạ thay mỗi chúng tôi đều vẫn mặc chiếc đồng phục cũ kĩ và trên cổ là những chiếc khăn quàng ấy. Mọi người đều nhận ra nhau dù ai cũng đã thay đổi hết sức kinh ngạc. Chúng tôi bắt đầu ríu rít hỏi thăm nhau, dạo này mọi người như thế nào, cuộc sống có tốt không và cả hàng ngàn điều khác về nhau mà người ta vẫn hăng say trò chuyện khi lâu ngày gặp lại bạn dường như là một sự rung động mãnh liệt trong tôi ở cái ngày tôi bắt đầu vào đời, ngày tôi sẽ tự mình chống chọi với những khó khăn, thử thách và cả những thứ tôi cảm thấy nó là bất công với cuộc đời này. Và rồi, sáng hôm sau khi ngủ dậy trên gương mặt tôi đọng lại một nụ sống đổi thay và chúng ta cũng phải thay đổi theo nó vì những trách nhiệm và những ràng buộc của chính mình. Nhưng dù bạn có thay đổi tới mức nào đi chăng nữa, thì chắc chắn rằng có một thứ không bao giờ thay đổi Bạn vẫn là chính bạn mà thôi. Và những điều bạn luôn giữ trong lòng mình vẫn sẽ mãi mãi luôn hiện hữu nơi ấy. Lời kếtCho tôi xin một vé đi tuổi thơ của Nguyễn Nhật Ánh sẽ là chiếc vé cho chuyến xe đặc biệt để bạn tìm về lại tuổi thơ và những điều đẹp đẽ luôn giấu kỹ trong lòng mình. Nếu trên tay bạn đã cấm lấy tấm vé ấy, ấy còn chờ gì nữa mà chưa lên xe? Trên đây là bài viết của Multicontents về cách ấn phẩm cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Cảm ơn bạn đã xem bài viết và hẹn gặp bạn ở các bài viết sau. Nếu có gì thắc mắc vui lòng bình luận hoặc để lại ý kiến tại fanpage Multicontents của chúng tôi! Biên tập bởi Multi-contents17 Tháng Chín, 2021
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ Để trở về với giấc mơ ngày xưa Bút mực, truyện tranh, những gói bỏng ngô trong ngăn bàn Cho tôi xin về lại thời tập tô để vẽ ông mặt trời hiền như bố Những chiều rong chơi say mê những món đồ hang Cho tôi xin về lại mái trường xưa Dù trường thật bé nhưng ước mơ thật to Từng ngày chăm lo, cô giáo vui như mẹ hiền Cho con xin về với ông bà thương Những chiều nhõng nhẽo vòi tiền nhổ tóc sâu Mỗi sợi trắng tinh con lấy bà 500 đồng Hãy cho tôi xin một vé không hai, mà dầu hôm nay ga đông đường dài Hãy cho tôi xin được trở về tuổi thơ, ngây ngô với bao mộng mơ Hãy cho tôi xin một vé không hai, vé đi thôi không cần quay trở lại Chỉ cần cho tôi được trở về ngày xưa, rong chơi với những ngày mưa Hãy cho tôi xin hạng vé trung thôi, dẫu tháng năm có lớn thêm thật rồi Chỉ cần cho tôi được trở về tuổi thơ thì tôi sẽ xin chờ hoài Cho tôi xin về thời ô ăn quan, rồi cùng chơi chắc, rồi cùng chơi quay Rồng rắn lên mây, nhảy dây với chơi thả diều Cho tôi xin một vé đi ngày xưa, về lại ngày ấy cái tuổi chẳng biết chi Cứ bỏ túi viên bi, có khi dỗi nhau lại đòi Cho tôi xin về với bạn bè tôi, mặt trăng có mắt, mặt trời có râu Trẻ con ham chơi, đâu biết nghĩ suy, lo âu gì Cho tôi xin một vé về cùng ai, tuổi nào vừa lớn đã tập viết thư Áo trắng ai bay, khiến cho ai kia mơ màng Hãy cho tôi xin một vé không hai, mà dầu hôm nay ga đông đường dài Hãy cho tôi xin được trở về tuổi thơ, ngây ngô với bao mộng mơ Hãy cho tôi xin một vé không hai, vé đi thôi không cần quay trở lại Chỉ cần cho tôi được trở về ngày xưa, rong chơi với những ngày mưa Hãy cho tôi xin hạng vé trung thôi, dẫu tháng năm có lớn thêm thật rồi Chỉ cần cho tôi được trở về tuổi thơ thì tôi sẽ xin chờ hoài Hãy cho tôi xin một vé không hai, mà dầu hôm nay ga đông đường dài Hãy cho tôi xin được trở về tuổi thơ, ngây ngô với bao mộng mơ Hãy cho tôi xin một vé không hai, vé đi thôi không cần quay trở lại Chỉ cần cho tôi được trở về ngày xưa, rong chơi với những ngày mưa Hãy cho tôi xin hạng vé trung thôi, dẫu tháng năm có lớn thêm thật rồi Chỉ cần cho tôi được trở về tuổi thơ thì tôi sẽ xin chờ hoài Một vé đi tuổi thơ sao khó quá người ơi Bởi bây giờ đây chúng ta lớn rồi, thành em, thành bạn và thành cả tôi, cùng chung ước mơ trở về
“Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà. Đến ga, xếp hàng mua vé Lần đầu tiên trong nghìn năm. Có lẽ. Cho tôi xin một vé đi Tuổi thơ. Vé hạng trung – Người bán vé hững hờ Khe khẽ đáp Hôm nay vé hết! – Biết làm sao! Vé hết, biết làm sao! Đường tới Tuổi Thơ còn biết hỏi nơi nào?” Truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là một trong những sáng tác tiêu biểu của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nhà văn mời người đọc lên chuyến tàu quay ngược trở lại thăm tuổi thơ và tình bạn dễ thương của bốn bạn nhỏ. Những trò chơi dễ thương thời bé, tính cách thật thà, thẳng thắn một cách thông minh và dại dột, những ước mơ tự do trong lòng… khiến cuốn sách có thể làm các bậc phụ huynh lo lắng rồi thở phào. Không chỉ thích hợp với người đọc trẻ, cuốn sách còn có thể hấp dẫn và thực sự có ích cho người lớn trong quan hệ với con em mình. “Tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em. Tôi viết cho những ai từng là trẻ em.” Nguyễn Nhật Ánh Nội Dung Chương 1 Tóm lại là đã hết một ngày Chương 2 Bố mẹ tuyệt vời Chương 3 Đặt tên cho thế giới Chương 4 Buồn ơi là sầu Chương 5 Khi người ta lớn Chương 6 Tôi là thằng cu Mùi Chương 7 Tôi ngoan trong bao lâu Chương 8 Chúng tôi tôi trở thành lũ giết người như thế nào Chương 9 Ai có biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Chương 10 Và tôi đã chìm Chương 11 Trang trại chó hoang Chương 12 Cuối cùng là chuyến tàu không có người soát vé.
1. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơĐể trở về với giấc mơ của ngày xưaBút mực, truyện tranhNhững gói bỏng ngô trong ngăn tôi xin về lại thời tập tôĐể vẽ ông mặt trời hiền như bốNhững chiều rong chơiSay mê những món đồ tôi xin về lại mái trường xưaDù trường thật bé, nhưng ước mơ thật toTừng ngày chăm loVô giáo vui như mẹ hiềnCho con xin về với ông bà thươngNhững chiều nhõng nhẽo, vòi tiền nhổ tóc sâuMỗi sợi trắng tinhCon lấy bà năm trăm đồng[ĐK]Hãy cho tôi xin một vé không haiMà dẫu hôm nay ga đông, đường dàiVẫn cho tôi xin được trở về tuổi thơNgây ngô với bao mộng cho tôi xin một vé không haiVé đi thôi không cần quay trở lạiChỉ cần cho tôi được trở về ngày xưaRong chơi với những ngày cho tôi xin hạng vé trung thôiDẫu tháng năm có lớn thêm thật rồiChỉ cần cho tôi được trở về tuổi thơThì tôi sẽ xin chờ Cho tôi xin về thời ô ăn quanRồi cùng chơi chắt, rồi cùng chơi quayRồng rắn lên mâyNhảy dây với chơi thả tôi xin một vé đi ngày xưaVề lại ngày ấy, cái tuổi chẳng biết chiCứ bỏ túi viên biCó khi dỗi nhau lại tôi xin về với về với bạn bè tôiMặt trăng có mắt, mặt trời có râuTrẻ con ham chơiĐâu biết nghĩ suy lo âu tôi xin một vé về cùng aiTuổi nào vừa lớn đã tập viết thưÁo trắng ai bayKhiến cho ai kia mơ màng.* Một vé đi tuổi thơ, sao khó quá người ơiBởi bây giờ đây chúng ta lớn rồiThành em, thành bạn và cả thành tôiCùng chung ước mơ trở về.
tải bài cho tôi xin một vé đi tuổi thơ